Khoảng
6 năm trước, một cơn bão mang tên trào lưu Groupon ra đời, đã khiến giá trị
thương mại điện tử Việt Nam nhảy vọt từ 2 tỷ đồng / tháng lên con số hàng trăm
tỷ đồng/ tháng.
Điều đáng bàn là, mang tên là thương mại điện
tử nhưng thực chất mọi giao dịch phần lớn chỉ là bán hàng trên Internet còn “điện
tử” chưa được thực hiện đúng nghĩa.
Thương
mại điện tử là hình thức giúp người bán hàng bỏ qua các khâu truyền thống như
mở của hàng trưng bày sản phẩm, chờ người đến mua, giao hàng và thanh toán. Nhờ
có thương mại điện tử, bạn chỉ cần một trang web, bằng cách quảng bá trang web
đó, người mua hàng sẽ tự đặt hàng, thanh toán trực tuyến bằng nhiều hình thức
như thẻ ngân hàng, thẻ mastercard ảo, cổng thanh toán trực tuyến,… và chỉ chờ
nhận hàng.
Tuy nhiên, có đến 80% giao dịch hàng hóa thương mại điện tử ở
Việt Nam là dừng lại ở xem và đặt hàng. Đợi đến khi giao nhận hàng mới trao
tiền mặt. Hình thức này gọi là COD (Cash on Delivery).
Lĩnh vực thanh toán trực
tuyến nôm na có thể chia thành hai loại : Thanh toán cho nội dung số (Content)
và Thanh toán cho thương mại điện tử (eCommerce).
Vì sao “điện tử” chưa đúng tầm?
Đối với các sản phẩm số, hiện có những kênh thanh toán chính là
nạp qua thẻ cào ĐTDĐ, thẻ game và nạp qua SMS. Nhà cung cấp được nêu ra ở đây
là các nhà mạng và các nhà phát hành game. Các nhà phát hành game thường phát
hành thẻ riêng cho người dùng của mình nên họ vừa là nhà phát hành game vừa là
nhà phát hành thẻ. Đơn cử như VNG với thẻ Zing xu, VTC Mastercard với thẻ Vcoin, FPT với thẻ Gate…
Nếu người dùng của bạn
thanh toán bằng thẻ cào ĐTDĐ hay thẻ game, nhà cung cấp sẽ lấy đi khoảng 15%
mệnh giá. Còn nếu là SMS thì tối thiểu họ sẽ lấy 55% và tối đa đến 80%.
Vì sao nhà cung cấp đặt
phí cao như vậy?
Đặc thù của ngành nội dung số là hàng
hóa ảo, nó có thể là bài hát, ebook, video hay các vật phẩm trong các trò chơi
điện tử. Bản chất của chúng chỉ là những dòng code và bán cho mọi người với số
lượng không giới hạn, nó khác với hàng hóa hữu hình ở chỗ nó không chịu ảnh
hưởng bởi giá vốn hàng.
Đối với thương mại điện tử, bạn chỉ mất
đi đâu đó vài % khi có giao dịch thanh toán. Ví dụ như VTC pay tính mức phí là
1.760đ + 1,1% mỗi giao dịch.
Hình thức thanh toán
này hữu dụng cho các loại hình kinh doanh nặng về vốn như sản phẩm, dịch vụ,
nói chung không phải nội dung số.
Thanh toán qua thương mại điện tử có ba
hình thức chính là thẻ thanh toán quốc tế như Visa, MasterCard hay American
Express; thẻ ATM có đăng ký Internet Banking hoặc ví điện tử như Paypal, VTC
pay, Ngân Lượng…
Vì sao các đơn vị kinh doanh
thương mại điện tử "thích" chi 10.000 đ cho cổng thanh toán mà không
đợi đến lúc giao hàng rồi lấy trọn vẹn 300.000 đ luôn? Các đơn vị kinh doanh Ecommerce Việt
Nam đã không ít lần gặp phải tình huống oái oăm khi giao sản phẩm đến nhưng người
nhận không nhận hàng nữa vì… không thích nhận nữa. Trong khi các chi phí xăng
xe và điện thoại thì đã bỏ ra, chưa kể đến công sức đứng đợi giữa cái nóng gắt
của các anh giao hàng.Vì thế họ đành chịu mất đi vài % giá trị, nhưng khách
hàng đã thanh toán thì thì cứ thế an tâm đi giao hàng.
Khi nào thì tiền về “túi”?
Khi
người dùng thanh toán qua kênh eCommerce thì họ đã bị trừ tiền và số tiền ấy sẽ
được trung chuyển giữa các đơn vị như Visa, Master Card và ngân hàng nhận tiền
tại nội địa. Sau đó, ngân hàng nội địa mới chuyển tiền cho người bán.
Giả
sử người bán và ngân hàng nhận tiền là cũng hệ thống thì quy trình được rút
ngắn đôi chút, nếu không thì khâu trung chuyển từ ngân hàng nhận về tài khoản
người bán thì theo quy định hiện nay sẽ được xử lý trong vòng 24 giờ.
Bạn thích kênh thanh toán nào hơn? Trực tuyến hay trực tiếp